Ngọc Sơn cần vệ sĩ đi theo để tránh cám dỗ của "tứ đổ tường"
Gần đây Ngọc Sơn liên tục nhận lời làm giám khảo từ gameshow, truyền hình thực tế đến các cuộc thi nhan sắc. Có phải anh đang tận dụng mọi lĩnh vực để gìn giữ hào quang?
- Khi nhận lời các vai trò giám khảo tôi đều đắn đo suy nghĩ. Tôi là người tập thể hình, tập cho sắc vóc mình tốt hơn vì tôi là người yêu vẻ đẹp của cả nam và nữ. Tôi ngưỡng mộ vẻ đẹp phụ nữ Việt. Hồi còn đi lưu diễn nhiều nơi trên thế giới, tôi thấy phụ nữ nơi nào cũng có nét đẹp riêng nhưng phụ nữ Việt là đẹp nhất.
Phụ nữ Việt không chỉ đẹp về sắc vóc mà còn đẹp vì nhân cách được xây dựng bởi công dung ngôn hạnh, toát lên vẻ đẹp tình cảm, sâu thẳm, tài năng giao tiếp, chăm sóc gia đình, có sự nghiệp riêng, lan tỏa năng lượng tích cực cho lớp trẻ noi theo. Nên tôi nhận lời làm giám khảo các cuộc thi nhan sắc để góp phần tôn vinh vẻ đẹp phụ nữ Việt.
Còn câu chuyện hào quang. Tôi từng học kỹ thuật âm nhạc để phát âm chuẩn khi hát và tôi nghĩ đó là lý do tôi hát ở đâu là cháy vé đến đó. Vì tôi có chất giọng riêng học từ viện nghiên cứu âm nhạc, cộng với sự rèn luyện, sáng tạo cách hát mới.
Âm nhạc của tôi "lọt" tai khán giả và càng ngày khán giả càng tinh tế nhìn nhận tài năng của ca sĩ. Tôi được ủng hộ từ thời 1989, được giải thưởng Ca sĩ được yêu thích nhất ở Liên hoan Âm nhạc toàn quốc tại Nha Trang. Tôi rất vui và hạnh phúc vì thời đó giải thưởng từ phiếu của ban giám khảo và báo chí nên rất công bằng chỉ dành cho những người có tài thật sự .
Tiếp đến là dòng nhạc bolero cũng là một thể loại rất khó hát nếu bạn hát theo bản năng thì nổi tiếng nhưng sẽ không bền. Vì cách phát âm cần rõ thì mới giữ được cái hồn trong từng thể loại nhạc. Tôi nói dài như thế để thấy tôi có chuyên môn, có khán giả nên được các đài truyền hình và nhà sản xuất tin tưởng liên tục mời vào vị trí giám khảo. Và khi ở vị trí này, tôi không nghĩ mình quyền lực hay ngồi "ghế nóng" gì cả mà đơn giản tôi là Ngọc Sơn, đàn anh đi trước lắng nghe rồi góp ý cho các em trẻ sau này được phát triển tài năng theo con đường đúng nhất.
Ngày xưa, hễ Ngọc Sơn xuất hiện ở đâu là nhận được sự cổ vũ cuồng nhiệt của khán giả và còn có vệ sĩ đi theo hộ tống nữa. Bây giờcó vẻ như mọi việc dừng lại ở mức độ khiêm tốn hơn?
- Ngày xưa ca sĩ chủ yếu hát sân khấu tụ điểm chứ chưa có các chương trình truyền hình như vây giờ. Tôi đi hát mặc đồ thời trang khoe dáng vóc cơ bắp và có vệ sĩ đi theo vì tôi ưa chuộng vẻ đẹp hình thể. Tôi cần vệ sĩ đi theo để tránh sự cám dỗ của "tứ đổ tường" vì lúc đó, tôi ở đỉnh vinh quang, nhận được nhiều ưu ái, mời dự tiệc liên tục. Theo tôi khó khăn nhất là chiến đấu với chính mình. Tôi phải vượt qua được điều đó, tôi không có thay đổi gì.
Tôi vẫn cháy hết mình trên sân khấu nhưng dù hát ở đâu tôi cũng chỉnh chu để đáp lại tình cảm nồng nàn mà bà con và khán giả dành cho mình. Đến tận bây giờ tôi cảm nhận khán giả vẫn yêu thương mình, thậm chí nhiều tình cảm hơn. Tôi được mời vào các chương trình truyền hình nhiều. Mọi người mở tivi lên là có thể xem tôi trong vai trò giám khảo và hát. Tình cảm của tôi với khán giả lúc nào cũng đong đầy không bao giờ mất đi!
Trong mắt Ngọc Sơn, Hồ Văn Cường ngoan và lễ phép
Nhiều người nói Ngọc Sơn rất mau nước mắt nên khi mời vào các chương trình nên có sự cân nhắc, anh nói sao về điều này?
- Đúng tôi là người giàu cảm xúc, chắc đây là điểm yếu của tôi, tôi còn khắc trên tường trong nhà tôi câu: "Đại gia đình là linh hồn của tôi!". Có dịp đi lưu diễn, cứ khán giả còn yêu cầu là tôi còn hát. Đặc biệt hát những bài về tình cảm gia đình, ca ngợi công ơn cha mẹ... hát một lúc ai tinh ý sẽ thấy mắt tôi luôn rưng rưng.
Đôi khi hát nhạc vui nhìn khán giả cổ vũ nhiệt tình tôi cũng rưng rưng vì quá quý tình cảm của mọi người. Và với tôi, tình cảm có sự tương tác tương hỗ khiến tôi vượt qua tất cả. Cầm ly rượu lên định uống, tôi nhớ lại tình cảm của khán giả, vì uống rượu nhiều sẽ hỏng giọng, vậy nên chỉ nhấp môi xã giao…
Đây là sự vượt qua chính mình. Tôi nghĩ, nếu tôi không là ca sĩ nổi tiếng thì chưa chắc rèn được vậy. Cho nên phải giữ gìn khắt khe để đáp ứng tình cảm khán giả. Còn các chương trình đã biết, đã mời tôi thì họ đã tin tưởng tôi qua cách làm việc rồi.
Ngọc Sơn còn có rất nhiều học trò là doanh nhân, ca sĩ… ai cũng trìu mến gọi anh là thầy. Cách đây không lâu anh còn đứng ra đỡ đầu cho Hồ Văn Cường khi cậu bị dư luận bủa vây. Phải chăng, với Ngọc Sơn thì bao nhiêu học trò cũng không đủ?
- Cách xưng hô trong mối quan hệ thầy trò là do duyên, các em học nhiều học ít đều gọi tôi là papa hay thầy, tôi đã dạy thì đều quý như nhau. Còn cách xưng hô thì tùy tình cảm mọi người và tôi vui vì điều đó.
Nói về việc Hồ Văn Cường thì tôi không rõ tường tận nội bộ và tôi không bàn đến điều đó. Tôi và bầu Thụy – một người em thân thiết giàu tình cảm của tôi làm show và có mời Hồ Văn Cường hát chung. Tôi và bầu Thụy chỉ hỗ trợ những người thật sự khó khăn, cần được hỗ trợ, có tài và chịu khó phấn đấu. Chúng tôi giúp đỡ trong khả năng, và chỉ âm thầm làm để thành công tự lên tiếng.
Nói về cá nhân Hồ Văn Cường, sau khi làm việc chung tôi cho rằng "nhân vô thập toàn", sống thì ai cũng có cái sai sót. Tôi không quan tâm đời tư tiền bạc của Hồ Văn Cường. Tôi chỉ nói với bầu Thụy rằng, ai là học trò của tôi, tôi đều dạy đầu tiên là hiếu thảo. Bao nhiêu tuổi cũng phải hiếu thảo, báo hiếu cả đời không đủ, hướng tâm thiện, tôn sư trọng đạo hiếu.
Hồ Văn Cường là con nhà nông dân nghèo, cách phát ngôn chưa được chuẩn nhưng chúng ta hãy mở vòng lòng vị tha cho một tài năng thật sự, nâng đỡ nhau. Cường có thể bị hiểu lầm thì 1-2 người thôi, không thể cả nước hiểu lầm Hồ Văn Cường được. Trong mắt tôi, Hồ Văn Cường ngoan lễ phép, chia sẻ chỉ dạy đúng thì em sẽ tiến bộ.
0 nhận xét:
Post a Comment